Tại sao tui cứ ham Android?

Chủ xị

  

Hèm, cho dù bản thân tôi nhận ra và hiểu rõ là iOS, iDevice và Apple luôn là người tiên phong, và nếu không có iPhone thì Android bây giờ chắc sẽ chạy trên Nokia 225. Nhưng tại sao ti lại thích Android hơn iOS?

1. Sự tự do

Tui là kiểu người thích vọc vạch ba cái đồ điện tử. Từng thử iOS một vài lần, và khó có thể phủ nhận rằng tui bị ấn tượng khá là mạnh bởi sự trơn tru và sạch sẽ mà giao diện của hệ điều hành này mang lại. Song nó quá gò bó, và kém tin cậy. Kém tin cậy ở đây là ở chỗ cài app hoài không được á. Tui xài con iPhone đầu lúc mà App Store lâu lâu hay lỗi “Không thể cài đặt ứng dụng vào lúc này” ấy. Một lần bị như vậy là y như rằng tui không biết làm cách nào khác để sửa, sau khi chỉnh DNS năm lần bảy lượt không ăn thua. Và mèo lại hoàn mèo; tui quay về với Android. Khác với iOS, Android là một hệ điều hành mở, thường chỉ thích hợp với người dùng có chút ít kinh nghiệm vọc vạch sửa lỗi, nên trong mắt tui, nó là một sự lựa chọn hoàn hảo. Nó cho người dùng khả năng chỉnh sửa file hệ thống (cho dù hơi bị khóa ở vài chỗ), và điều này rất thích hợp trong việc sửa các lỗi nhỏ nhặt mà một số ứng dụng hoạt động sai có thể tạo ra. Ngoài ra, Android còn cho phép người dùng dọn dẹp bộ nhớ đệm (cache), thứ mà nếu để quá lâu sẽ trở nên rất lớn và chiếm rất nhiều dung lượng. Không ít người dùng iPhone với bộ nhớ thấp đã than phiền vì không thể dọn dẹp cache và đành phải khoanh tay đứng nhìn mớ dữ liệu vô dụng chiếm hết vài ba GB bộ nhớ mà mình không thể làm gì được.

Sự tự do trên Android còn được thể hiện qua sự vô tận những cách chỉnh sửa mọi ngóc ngách của điện thoại của bạn. Với người dùng chưa root, có lẽ launcher là cách cá nhân hóa cơ bản nhất. Tuy nhiên, nếu muốn tận dụng hiệu quả sự tối ưu hóa thì bạn phải chịu khó thử trước khi chọn ra launcher yêu thích của mình. Bản thân tui rất thích Nova Launcher, vì nó có rất, rất nhiều các kiểu cá nhân hóa, và gần như mọi thứ trong đó đều chỉnh sửa được. (Và hơn nữa cuối năm nó giảm còn 6k rẻ bèo)

2. Giá thành

Nếu bạn già và có vợ con, tiền rủng rỉnh túi đi mua bia uống nhưng lại sợ quay số random, thì dĩ nhiên bạn sẽ có tiền mua vài cái iDevice về tạc lon chơi. Và dĩ nhiên, giá của nó đâu rẻ. Cả sau khi release một thời gian khá lâu, tầm 1 2 năm, iDevice vẫn có giá hơi bị chua, và vì một lý do chính đáng. Ngay từ đầu, iDevice đã được nhắm đến cho khách hàng thượng lưu. Hoặc trên thượng lưu một chút. Còn Android? Android tầm cao, có. Tầm trung, có. Tầm thấp, có. Tầm ăn xin, có. Dù túi tiền bạn còn bao nhiêu, lúc nào cũng gần như 99% sẽ có một chiếc điện thoại phù hợp với túi tiền của bạn. Sự mở của Android cho phép người dùng có thể sở hữu một thiết bị trong bất cứ tầm giá nào bạn có thể nghĩ ra. Song, về việc này cũng có một vài bất cập nhỏ. Smartphone Android tầm cao thường không đáng mua vì một số lý do. Cho dù nó có chức năng tốt thế nào đi nữa, thì tui, một Fandroid, phải chấp nhận rằng chỉ có iDevice mới là lựa chọn tốt nhất cho khách hàng tầm cao. Nhưng chuyện này tạm gác sang một bên, tui sẽ cố nói về chuyện này trong một bài khác.

Giá thành linh hoạt của Android còn đi kèm với sự tự do chọn phụ kiện. Đôi khi nó còn đi chung với một số tính năng mà iOS không có. Gắn được thẻ nhớ chẳng hạn! Thẻ nhớ ngoài lúc nào cũng là một lựa chọn tuyệt vời, chụp ảnh vào đó cũng được, thích gắn vào đâu thì gắn, và khi gắn xong bạn chỉ cần vào thư viện ảnh là có thể truy cập vào những dữ liệu bạn tạo ra trong những lần sử dụng trước. iDevice hơi bất tiện ở một chỗ bạn chỉ có thể đưa hình ảnh lên đám mây iCloud, nơi chỉ có thiết bị iOS (hoặc macOS) có thể truy cập. Nếu bạn bị buộc phải thay đổi thiết bị sang Android thì việc chuyển ảnh cũng khá phiền nếu như bạn chưa bao giờ để tâm đến việc lưu trữ ảnh ở một dịch vụ đám mây khác. Trong khi đó, với Android, chỉ cần ghim thẻ nhớ là xong.

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện


2 cụng ly