Thế hệ XCOM

Khách quen

  

P1: Firaxis

Lần đầu tiên mình trải nghiệm một game X-com là vào năm 2014, khi gần như tất cả mọi người mình quen đều khen Enemy Unknown, và mình thì… không thích art của game lắm. Một bạn của mình chán thuyết phục nên chỉ ném một cái key đó rồi bảo mình “khi nào thích thì thử”, còn mình thì cứ bướng, cho đến tận tháng 12 năm đó. Và cái cảm giác lần đầu được chạm tay vào một sản phẩm refined tuyệt hảo của dòng game chiến thuật đi theo lượt ngay trải nghiệm đầu tiên thực sự làm mình không bao giờ quên.

Enemy Unknown và Enemy Within đến giờ phút này mình vẫn coi là sản phẩm chiến thuật đi theo lượt xuất sắc nhất mọi thời đại, với chiều sâu chiến thuật lớn nhưng kết cấu đủ chặt chẽ, hiếm có chi tiết nào thừa, và thiếu đi chi tiết quan trọng nào để khiến game thỏa mãn hơn, hòa với sự tò mò về kẻ thù bí ẩn kia – là người ngoài hành tinh ấy, nhưng chúng đến từ đâu, mục đích là gì, và chúng có thể làm gì.

Từng lựa chọn của mình, cả bên trong lẫn bên ngoài chiến trận đều mang một sức nặng lớn khủng khiếp lên game và thậm chí là ngay chính bản thân mình. Chưa bao giờ mình dấn thân vào cấp độ khó nhất của một game nào mà cuốn đến như vậy sau mỗi thất bại, và mình gần như vỡ òa khi hạ gục con Elder cuối cùng sau hơn 129 giờ chơi ở cấp độ khó nhất, XCOM rèn giũa cho mình sự kiên nhẫn, phải biết tiếp thu từ thất bại và đổi chiều trận. Enemy Unknown và Enemy Within mang đến những cách tiếp cận tinh tế mà mình chưa bao giờ thấy trong một game chiến thuật, và điều đó làm mình muốn nữa.

Và XCOM 2 ra mắt.

XCOM 2 mình chơi 578 giờ, cả online lẫn offline, cả Vanilla, WOTC và Long War 2. XCOM 2 mang trong mình sự cá tính, ngông ngông của đứa con “nổi loạn”, con cừu đen của đại gia đình XCOM – X-com. Phần 2 không còn bị phủ trong lớp màn bí ẩn như Enemy Unknown nên game phải làm gì đó khác đi, và với phong cách… nổi dậy của mình, XCOM 2 đã khác đi.

Mình thích thú các trận đánh mang đậm chất hit and run, thiết kế kẻ thù khuyến khích người chơi tiếp cận nhanh hơn và liều lĩnh hơn EU và EW, mình nói chuyện với một người bạn cũng là fan X-com như mình và bạn ấy không thích ý tưởng đó lắm, nhưng đối với mình cách tiếp cận này thực sự là một cái gì đó mới mẻ, vì trong EU lẫn EW mình đều luôn cố gắng cẩn thận để đảm bảo chiến thắng, XCOM 2 mang nhiều tính ứng biến, ngẫu hứng và nhiều gimmick thú vị. Fan cứng của dòng game có thể sẽ không thích nó, nhưng nó để lại quá nhiều soft spot trong tim mình.

Nói không ngoa khi bảo rằng những game XCOM là những sản phẩm đầu tiên khiến mình đam mê chiến thuật đi theo lượt và muốn trở thành một game designer. Để tổng kết thế hệ XCOM của Firaxis, từ mình muốn sử dụng là tinh tế. Việc Jake Solomon và đồng sự tiếp quản di sản của Jullian Gollop bằng sự tự tin cùng với những thay đổi tinh tế trong gameplay để mở rộng tiếp cận, nhưng vẫn là một nơi lý tưởng cho những người thích ăn hành. Và là bước đệm đầu hoàn hảo cho những Battletech của Harebrained Schemes, Phantom Doctrine, Phantom Brigade, Warhammer 40k: Mechanicus, đạt đến đỉnh cao trong lịch sử của thể loại chiến thuật đi theo lượt, đạt đến đỉnh cao…

…của thế hệ XCOM.

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện