Catan – Những ngày nắng đẹp đã qua

Khách mới

  

Bài này nói về boardgame Catan và những lời lảm nhảm của tui trong cơn hoài cổ về một thời trẻ phết.

Tui biết đến Catan từ năm 2015 trong lần đi event của một hội boardgame nào đó thì phải. Lúc đó chắc mình kiểu ếch ương chưa biết gì (giờ vẫn vậy) nên bạn host chỉ cho chơi thử game Catan. Đến sau này tầm cuối 2016 khi tui bắt đầu bỏ thêm chút thời gian tìm hiểu về game thì mới biết game này là trò được nhiều người chấm điểm nhất ở trên một cộng đồng boardgame tên là BoardgameGeek. Chứng tỏ nó cũng khá cơ bản, được biết đến rộng rãi và còn hay là đằng khác luôn.

Catan thì có nhiều phiên bản lắm nhưng tui hay chơi cái phiên bản cơ bản nhất (chơi được 4 người đó, nếu có bản mở rộng thì chơi được 6 mạng). Mục đích của trò chơi nói chung là kiếm điểm thông qua chiếm đất, xây thành xây lũy. Tui nghĩ game có tính chiến lược phết vì mấy nước đi đầu khá là quan trọng, nó sẽ định hình cho các nước đi phía sau, thậm chí lộ ra chiến lược của người chơi và xác định luôn ai dễ là thù ai dễ là bạn (nghe thì có vẻ nguy hiểm phết nhưng đến lúc bạn gần thắng rồi nên bị cả làng úp thì bạn sẽ thấy vấn đề bạn và thù nguy hiểm thật =))). Cái hay của trò này đó là tui được tùy chỉnh map chơi, vì map là sự kết hợp của các ô tài nguyên để người chơi thu hoạch. Tui với mấy thằng bạn cấp 3 chơi cùng chỉnh map khó lên nhiều so với những gì mọi người hay chơi, kiểu để ít tài nguyên vào map hơn (đồng nghĩa với việc để nhiều ô không phải tài nguyên hơn, thực ra là úp sấp ô tài nguyên xuống coi như không phải tài nguyên lol), rồi dồn các tài nguyên cùng loại về một góc để nếu người chơi nào muốn có nhiều loại tài nguyên thì phải rải quân ra và sẽ đụng chạm tứ tung với những người chơi khác, rồi xếp map sao cho xác suất ra ở một khu vực không quá nhiều hoặc quá ít (các bạn đọc luật chơi thử nhá thì sẽ hiểu mấy cái tui nói nhanh thôi, tui không nói luật đâu vì dài với lười với thế thì khô khan quá). Cái cảm giác ra quán boardgame xong chỉnh map theo kiểu chưa ai nhìn thấy bao giờ xong mọi người nhìn mình trầm trồ phê phết =)). Cảm giác kiểu nở mũi vậy, tiếc thì chưa có bạn nữ xinh đẹp nào vì thế mà tiến đến làm quen lol.

Một cái cũng ngộ nữa là trò này bắt mọi người phải giao tiếp thường xuyên với nhau theo hình thức thương lượng. Trong một số trường hợp nhất định thì có thể cướp của nhau nữa. Thế nên nếu anh chị em nào thích câu “không có tình bạn vĩnh cửu, không có kẻ thù vĩnh cửu, chỉ có lợi ích quốc gia mới là vĩnh cửu” thì chơi trò này hợp phết. Bạn sẽ quan sát được các người chơi khác có cay cú hay không, lúc bị cướp có chăm chăm trả thù hay không, vui vẻ hòa nhã không hay thâm trầm tính kế, vân vân và mây mây. Một trò chơi phải tính và phải nói nên nó sẽ làm người ta lộ ra tính cách phết nếu người đó thấy trò chơi hay. Nếu các bạn dẫn một nhóm bạn mới quen đi chơi thì tui thấy oke, tranh thủ tìm hiểu xem các bạn mới là người thế nào.

Thêm một cái nữa đó là trò này có chỗ trống cho may rủi. Nói đơn giản thế này, mỗi lượt chơi người chơi đổ 2 con xúc sắc và tính tổng, Vì thế, xác suất ra 4 là 3/36 bằng cỡ loanh quanh 8%. Bạn có thể nghĩ 8% là không nhiều nhưng nếu bạn nhìn thấy một thằng all in vào việc ra 4 và mấy lần đổ xúc sắc liền đều ra 4 (trước khi đổ thì nó cứ đập bàn rồi hô 4, 4, 4 – nghĩ lại thì thấy cũng hơi giống tinh tinh, nhỉ) thì bạn sẽ bắt đầu nghĩ rằng câu “mọi người sinh ra đều bình đẳng” không đúng lắm đâu =)). May mắn sẽ mỉm cười với những người tin vào nó hoặc là những người không hề nghĩ đến nó, chắc vậy. Mà tui nghĩ không gì làm ta thăng hoa cũng như cay cú hơn là may mắn và đen đủi rồi.

Đến đây thì tui hoài cổ lại chút xíu. Lý do mà tên bài này nhắc tới những ngày nắng đẹp đã qua đó là bởi vì thời gian mà tui chơi game Catan này nhiều nhất là độ cuối 2016 đầu 2017. Tụi tui chơi ở một quán boardgame tên là The Cube Cafe ở ven hồ Trúc Bạch ở Hà Nội (3 chữ “ở Hà Nội” này tui thêm vào vì tự nhiên nhớ ra HSBT còn có rất nhiều người đọc ở các nơi khác, Sài Gòn chẳng hạn) mà bây giờ thì quán đã đóng cửa. Xời ơi địa thế của quán đẹp dã man, ven hồ cơ mà, có điều nhà vệ sinh thì hôi không thể chấp nhận được, phục vụ có phần chậm và bạn tui có lần nghe được hội nhận order và bưng bê đồ gọi bạn tui là “thằng” sau lưng khách lol. Với người mộng mơ như tui thì việc chơi game không chỉ có đi chơi game mà còn là hành trình ra quán game nữa, mà đi ven hồ những buổi trưa mùa xuân thì nó cứ gọi là phê bạn ơi =)), chưa kể đợt đó tui bắt đầu nghe nhạc của The Cranberries (mấy bài kiểu Linger hay Dream) và nó cứ gọi là hoài cổ max ping. Có những hôm trưa nắng đẹp đi chơi game thư thái dã man. Có lần, tụi tui ra quán lúc 3h chiều, vắng tanh không có một ai mà tầng 2 có mấy tia nắng rọi vào bàn game cứ gọi là nên thơ trữ tình.

Mà tui cũng nghĩ cái gì cũng có vòng đời của nó. Sau đó bọn tui cũng chán dần và cũng thử các game khác. Cơ mà chưa có gì làm tui thích thú như cái game Catan ấy. Mà từ lúc Cube đóng cửa thì tôi cũng chưa thấy có quán nào ở vị trí lãng mạn nên thơ tương tự luôn. Có thể nó là vấn đề kiểu Lỗ Tấn từng nói, “bánh bao ngày xưa bao giờ cũng to hơn” –  tui hiểu ý ổng là cái lần đầu tiên, cái ngày xưa bao giờ cũng là không thể so sánh được; hoặc cũng có thể game đó hay đỉnh cao thật hơn những game khác; hoặc do tui đen chưa gặp được game nào hay hơn Catan. Dù sao thì tui vẫn nghĩ vạn sự hữu duyên, tui ở tuổi đó và các bạn tui ở tuổi đó và cái quán game dở hơi kia và cái hồ cùng hội tụ tại một điểm trong cuộc đời. Nó ngắn ngủi và đáng nhớ, vì sau này tất cả đều thay đổi hết mà.

Đến đây thì chợt nhớ ra mấy điểm hay ho về game Catan này phải quay lại không lại lan man quá =)). Game này là của Đức nhá, bạn tui mua bản tiếng Anh xịn chắc cỡ 50-75 Mỹ kim, còn nếu các bạn xài bản Tàu thì 150k thì phải. Nếu dư dả thì hãy xài bản tiếng Anh ha vì nó đẹp hơn nhiều lắm và âu cũng là trả công xứng đáng cho những người đầu tư chất xám thực sự nghiêm túc. Game này ra năm 1995, mà cái thập niên 90s thì cứ gọi là mê tơi về giải trí luôn từ ca nhạc đến phim ảnh vân vân =)). Tui vốn luôn thích có thể sưu tập boardgame (cũng phải có chút điều kiện thì mới làm được), nhưng điều quan trọng hơn là hãy “sưu tập” và trân trọng những người chơi cùng nhé, họ là những điều đáng quý hơn đó. Chúc các bạn có thể chơi vui cái trò Catan này và thấy thích thú đến mức chịu bỏ xèng ra mua đồ xịn về. Nếu có ai đọc bài này mà thấy thích rồi thử rồi mua thì nói cho tui biết nhé, tui sẽ rất vui nếu mình góp công “tiếp thị” cho nhà sản xuất game vì một lẽ rằng tôi đã từng chơi “đồ Tàu” ăn theo chất xám của người ta khá lâu ròi. Cũng tội lỗi phết.

Byee.

Kí tên: DannyTheDaydreamer

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện