Hành trình Overwatch World Cup 2017 (P.10): Sydney

Khách quen

  

Tiêu đề đã nói rất rõ rồi nhé, phần này nói về Sydney thôi nhé!!!

Thời tiết sạch sẽ trong lành

Lúc tụi mình đi thi đấu thì lúc đó là vào đầu mùa đông rồi. Thời tiết khá se se lạnh. Khá là giống Đà Lạt bên mình, nhưng lạnh hơn nhiều, theo mình nhớ lúc đó dự báo thời tiết là 15-18 độ C. Cái lạnh của Sydney theo cảm nhận riêng của mình là cái lạnh sạch sẽ, sạch sẽ ở chỗ nó không hề ảnh hưởng đến sức khỏe của mình. Lúc ở bên đó, mặc dù rất lạnh, nhưng mình hầu như không hề bị cảm ho. Ngược lại, cái lạnh ở Việt Nam không sạch, chỉ cần trời trở gió và có tí mưa là mình cảm sấp mặt, nước mũi chảy tè le, cổ họng thì ngứa ho như chó sủa. Chắc có lẽ nguyên nhân duy nhất làm nên sự khác biệt đó là môi trường không khí của Sydney hoàn toàn sạch sẽ hơn Việt Nam mình. Mình đi bộ 2 tiếng vòng vòng ngoài đường, về nhà lấy khăn giấy chùi mặt, không có một miếng bụi bẩn nào. Nhưng mà ở Việt Nam, dù mình đeo khẩu trang, về nhà rửa mặt toàn bụi bẩn.

Cảng Sydney

Thật sự mà nói khách sạn kế bên cảng, nhìn cái cảng chả có gì đẹp. Lúc mới tới mình hơi thất vọng do chị mình nói cảng đẹp lắm, rảnh đi vài vòng chụp hình tham quan. Ngoài việc người ta đi qua đi lại, tàu bè chạy qua chạy lại, có tí lạ lạ vì trước giờ mình chưa bao giờ thấy cái cảng bự đến vậy, thì khu vực ngay cảng không có gì đặc biệt.

Đồ ăn 5 sao và fast food

Cái này chắc ai đi nước ngoài cũng phải công nhận, đồ ăn Việt Nam mình ngon hơn, chắc do có lẽ mình ăn quen rồi. Buffet ở khách sạn 5 sao, mọi thứ rất hoành tráng và đúng tiêu chuẩn. Ví dụ như trứng chiên, có 2 loại ốp la và ốp lết, thì cái trứng nào chiên ra cũng như nhau, không khác gì. Rau củ quả thì bên này không cắt nhỏ hay cắt lát như bên mình. Thêm nữa rau củ quả bên mình thường không chế biến mà ăn luôn. Còn bên này thì cắt làm đôi, ví dụ nhu cà chua nè, xong rồi chiên hay xào gì đó, xong rắc tí rau thơm lên, nhìn đúng chất lượng luôn, giờ đang viết bài mà nhìn hình, lại thèm miếng cà chua đó!

Do ngày đầu mình không quen, nên chỉ ăn nhẹ nhàng, toàn trứng thịt xúc xích rau củ quả và ly capuchino. Capuchino này đúng y chang vị ở Starbuck Việt Nam mình và khách sạn Majestic ở Q1.

Qua ngày thứ hai thì rảnh rỗi hơn tí, nên dậy sớm, chui vào nghiên cứu tất cả các món ăn, làm vài ly capuchino, thưởng thức cuộc sống hehe! Lần này mình quất luôn 2 ly capuchino, vì mình là người rất thích uống cafe. Hôm đó ăn miếng sườn, dưới có cái bánh kép, trên là miếng dăm bông, sau đó trứng lòng đào đè lên, cuối cùng là phô mai tươi nấu ra chế lên, mình vẫn không quên miếng cà chua ngày hôm qua, quất cho 4 miếng (là 2 quả), lại thèm nữa rồi!

Đó là đồ ăn của khách sạn phục vụ nhé, còn đồ ăn trong casino toàn là fast food. Vì mọi người vào casino chơi, chủ yếu chỉ muốn ăn cho lẹ, chọ gọn, cho no, sau đó vô chơi đánh bạc tiếp. Fast food không phải là KFC, Lotteria hay gì đâu nhé. Fast food là đồ ăn chế biến nhanh và được phục vụ nhanh. Thực đơn không đa dạng lắm nhưng hay ở chỗ có 30% là món châu Á như mì xào, miếng xào cua, cơm sườn, canh và bún.

Còn các món Âu khác như đùi cừu, bò Úc nguyên miếng, mấy món này thì khá ngon, vì lần đầu mình được ăn, 1 cái đùi cừu và 1 miếng bò chả bá lửa. Nhưng chỉ ăn 1 lần, qua ngày hôm sau là ngán rồi.

Mỳ Ý cũng có, 1 dĩa ở đó 4 người ăn, bự chà bá, khoai tây thì khỏi nói, cũng y chang, 1 tô khoai tây, mỗi đứa 3 miếng là no banh xác. Đặc biệt, coca ở đây là siêu ngon nhé, ngày nào tụi mình cũng quất 2,3 chai. Vị nó hoàn toàn khác biệt với coca Việt Nam và ngay cả coca tươi ở Việt Nam cũng không bằng. Mình không biết diễn tả sao, nhưng nói chung coca quá ngon.

Sydney Opera House

Đây là biểu tượng khi mà ai đến đây cũng phải nên lết xác ra thử một lần nhé. Hoành tráng quá xá. Tụi mình đã phải đi bộ hết 1 tiếng đồng hồ mới đến được do thằng quỷ thông dịch viên nó nói gần lắm, đi 30 phút tới hà! Đi từ lúc trời còn sáng đến chập tối, ra đến đó tối mù con mẹ nó, không chụp hình được gì! Mà cũng nhờ vậy mới thấy được quang cảnh nhộn nhịp về đêm của Sydney. Mọi người ngồi ăn bên bờ sông, ngắm nhà hát và cầu cảng Sydney, tàu bè chạy qua lại. Nó na ná Đà Nẵng, nhưng tráng lệ và xa hoa hơn nhiều. Thật sự khi đến đây, mình muốn hòa mình vào nó luôn, muốn ở đây sống và làm việc luôn không về Việt Nam nữa.

Cửa hàng bán mỹ phẩm

Vâng, mục đích này không nằm trong chuyến đi, nhưng do mấy chị ở nhà lợi dụng thằng em lâu lâu được đi Sydney, trùng ngay mùa sales, nên dặn nó đi qua phải mua được thì mới xách đít về nhà. Cửa hàng đó là Chemist Warehouse, nước hoa và thực phẩm chức năng giảm giá, giá đã giảm siêu rẻ so với Việt Nam.


Ví dụ chai nước hoa BEYONCE trong hình lúc mình mua là 350k VND, vâng, tin được không, chai này ở Việt Nam, giá gốc 750k VND, đó là lí do tại sao mấy bà chị mình sống chết đòi phải mua cho bằng được, giá rẻ là cái thứ nhất, chất lượng đảm bảo là cái thứ hai. Còn mấy hũ sữa ong chúa mình mua cho cháu mình nữa, 1kg 2kg chứ không ít.

Đường phố, giao thông và ý thức

Đường phố quá sạch sẽ, không có một hạt bụi nào trong không khí. Ở Việt Nam bạn có thế thấy bụi bay vèo vèo trước mặt mỗi khi xe chạy qua. Ở Sydney thì không một hạt bụi nào, kể cả khi xe tải chở vật liệu xây dựng chạy ngang, cũng không có luôn. Hầu hết mọi người đều sử dụng phương tiện giao thông công cộng hơn là đi xe riêng. Mình thấy xe đạp rất được ưu chuộng, có mấy ông vác lên cả lề chạy, tới cầu lại vác lên xong bỏ xuống chạy tiếp. Và đặc biệt nhất, đây là điều mình cực kỳ bất ngờ và cảm phục người dân Sydney, đó là ý thức giao thông cực kỳ tốt. Mọi người tham gia giao thông đều tuân thủ 100% luật, ví dụ muốn qua đường, phải đi tới cái chỗ có cái lane qua đường, mặc dù họ phải đi vòng xa, nhưng họ vẫn tuân thủ. Còn xe cộ thì khỏi nói nhé, đen đỏ là dừng ngay lập tức, không hề cố nhích một miếng nào, nhưng khi đèn xanh thì họ đạp thẳng ga, chạy cái vèo không ngán đứa nào. Phải đứng sát lề đường mình mới cảm nhận được điều đó. Không có chuyện đèn đỏ của lane này mà còn ráng lết một tí nhích cho qua. Một khi đèn đỏ là toàn bộ lane đó dừng lại ngay lập tức, mình nói ngay lập tức nhé, tức là khi ở đằng xa, người ta thấy đèn chuẩn bị đỏ, là tự động giảm tốc độ, để dừng đúng ngay đèn đỏ, không như mấy ông Việt Nam mình ráng nhích một miếng.

Đúng là chính vì một chút đó của từng con người đó, đã tạo nên sự khác biệt hoàn toàn trong ý thức của họ. Đây là điều mình rất ngưỡng mộ.

Còn tiếp…

Cùng Series

Võ Trung

Khách quen

  
Its not the game. Its how you play.

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện