Lớn rồi không được xem phim hoạt hình??!

Huyền thoại ★

  

Không đâu như ở nhà, nhà đối với tôi có thể là bất kì đâu mà ở đó có người thân của tôi – những người yêu thương tôi một cách chân thành. Và nhà tôi có thể nói là một cuốn truyện hài thu nhỏ, à không phải nói là nếu có một nhà văn sang ở nhờ nhà tôi thì chắc ông ấy sẽ không bao giờ hết đề tài để viết, từ việc bố tôi đã luộc rau đỉnh như nào khi mà rau cháy khét (vẫn còn nguyên nước nha, chứ không phải cháy do cạn nước);  mẹ tôi ngồi xem phim hành động và cứ năm phút nói “điêu quá”, “như phim”; rồi thì con Sói nhà tôi đã đau bụng và chớ như thế nào (Sói là tên con chó nhà tôi, nó không phải chó cảnh đâu, nó là kiểu chó mà mấy ông bố hay nuôi trong câu chuyện của mấy anh bạn đi tán gái ý); rồi thì ông anh đã thịt gà đỉnh cao ra sao…

Mấy ngày cuối tuần vừa rồi, tôi khá căng thẳng vì công việc, thế nên chẳng cần nghĩ nhiều, tôi phóng một mạch về nhà để ăn chực mấy bữa cơm cùng bố mẹ. Vừa đi trên đường vừa nghe nhạc tự dưng thấy yêu đời hẳn.

Vừa về đến nhà thì đã phải xúc ngay chậu xoong nồi bát đĩa (thực ra cái này là do tôi nhận), cay là tưởng chỉ rửa mỗi bát đĩa sau bữa ăn thôi ai ngờ còn được bonus thêm một đống xoong nồi không ngừng tuôn ra (không biết mẹ tôi lôi từ đâu ra) :D.

Ngồi xuống và mở ti vi lên thì thấy phim Zootopia đang chiếu, tôi đã coi phim này mấy lần rồi nhưng coi lại vẫn thấy rất hay. Nhân tiện mẹ tôi đi qua nói đế vào một câu: Lớn sắp lấy vợ rồi mà vẫn xem phim hoạt hình hả con…! Lúc đấy tôi đang mải xem không kịp trả lời, nhưng trong lòng nghĩ: WTF phim hoạt hình là phim dành cho mọi lứa tuổi mà, phim gia đình mà mẹ… Xem phim hoạt hình thì có gì sai?

Tôi rất hay phải trông con cho ông anh tôi, nói gì thì nói mấy đứa vẫn là cháu tôi và chúng cũng khá ngoan nếu nói theo một góc độ nào đó, chỉ có điều: chú ơi chơi đồ hàng với cháu, chú ơi vẽ cùng cháu, chú ơi chơi bắn nhau với cháu, chú ơi cháu đói, chú ơi cháu muốn ăn kem, chú ơi thay hộ cháu quần áo cho con búp bê này đi, chú ơi cháu làm vỡ cái bình kia rồi (Thôi xong :D) và…

Nhưng nếu nhìn vào mặt tích cực, thì đồ chơi của bọn nhỏ cũng khá hay ho, khá hoài niệm. Rồi thì ngồi xem mấy bộ phim hoạt hình cùng mấy đứa cũng khá thích.

Nhớ cartoon network ngày nào với những bộ phim đã trở thành huyền thoại:

Samurai Jack, những kí ức đẹp nhất của tôi về Jack thì đó là một Samurai nói ít làm nhiều, cái nón đan từ mấy cái cây dại bên đường của anh, những phân đoạn chiến đấu: khi Jack tung một đường kiếm, rồi khi cho kiếm vào bao thì kẻ thì mới ngã xuống cực kì eBig. Nhưng đáng nhớ nhất vẫn là trận chiến giữa ánh sáng và bóng tối, giữa Jack và một Shinobi shadow. Biết nói thế nào cho hay nhỉ, thôi hãy xem và cảm nhận, thật may mắm là tôi tìm thấy video ngay trên Youtube và nó còn có bản HD:

Hay là những trường đoạn thú vị của trùm cuối Aku – kẻ thù chính của Jack:

Tôi thì thấy Aku khá đáng yêu, nói gì thì nói Aku không phải kẻ thù mạnh nhất, có rất nhiều kẻ thù còn nguy hiểm hơn nhiều trên hành trình của Jack, mỗi kẻ thù ta có thể thấy bóng dáng của một đức tính xấu nào đó (thực tế là Jack còn chiến đấu với cả phiên bản đen tối của chính mình). Càng đi Jack càng mạnh.

Aku giống như mục đích để Jack nỗ lực và trưởng thành. Và tôi chắc rằng ai trong chúng ta cũng đều có một Aku cho riêng mình.

Batman animated series, rồi thì Justice League, Spiderman, Teen Titans và cả anh bạn gì gì có con bọ sau lưng ý, cơ mà tôi quên tên rồi. Điểm qua thấy toàn hàng khủng cả…

Nhìn lại cartoon network ngày nay thì toàn mấy phim đâu đâu: blab bla… Ben mười nghìn, Gumball, Teen Titans go… ừ thì có hay nhưng nó nặng về giải trí nhiều hơn.

Từ từ đã nào, Gumball cũng cực kì đáng xem đấy, nó nhảm nhưng cực kì thú vị câu chuyện về một gia đình bố là thỏ, bà mẹ là mèo và có 3 đứa cũng trời ơi đất hỡi cùng thế giới kì diệu xung quanh gia đình đấy… Đúng như cái tên của phim Thế giới kì diệu của Gumball. Tôi xem và đã thật sự bị chinh phục.

Teen Titans go cũng rất hay và có một chút nào đấy thú vị hơn phiên bản nghiêm túc ngày xưa và tôi thấy nó cực kì hợp với phong cách của của các Titans.


Có rất ít series phim truyền hình có thể khiến tôi thích thú và theo dõi đến cuối cùng (Game of Thrones chắc là series duy nhất tôi không xem mà vẫn biết chi tiết diễn biến câu chuyện thế nào vì bạn biết đấy xung quanh tôi toàn fan cuồng của mẹ rồng). Điểm qua những series phim gần đây tôi thích:

Life in Pieces

Sherlock: phiên bản Sherlock Holmes hiện đại của Doctor Strange:

Và Titans: cuộc sống của các anh hùng khác trong khi các anh hùng bự hơn đang bận đập nhau với Darkside cũng khá hay ho. Ngoài ra tôi xem Titans vì tình yêu và vì kỉ niệm với những Teen titans ngày xưa mình yêu thích.


Robin đời đầu – Dick Grayson – đẹp trai vc, trông rất hợp vai và gây được thiện cảm.

Beast boy – cũng đẹp trai, mà từ đã, biến được mỗi hổ thôi à (cũng được, quan trọng là chúng ta thích beast boy đâu phải chỉ vì khả năng biến hình của anh ta).

Starfire – holyyy…quá đỉnh, tôi nhớ là đã từng nghe ai nó nói về vở kịch Harry Potter của chính bà tác giả của Harry Potter và trong vở kịch đó Hermione là một người da màu.

Tôi nhận ra rằng những thứ đã ăn sâu vào tiềm thức chúng ta thật sự rất khó để thay đổi, và chúng ta rất dễ lấy mặt không tốt của thứ này để so sánh với mặt tốt của thứ khác, thế có khác nào nhìn vào chấm đen trên một tờ giấy trắng đâu hay gần gũi hơn là “con nhà người ta”. Thành thật mà nói tôi thích phiên bản Starfire mới này hơn, rất lạnh lùng và ngầu.

Và nhân vật khiến tôi yêu series này nhất, không ai khác, đó chính là Cyborg. Haha đùa thôi Cyborg về team Justice League rồi, cơ mà tôi vẫn thích Cyborg trong đội hình của Titans hơn.

Thôi quay lại nhân vật khiến tôi yêu series này nhất: Raven – quá tuyệt vời, tạo hình của Raven thật sự rất rất đẹp.

Nếu được gặp Teagan Croft thì tôi sẽ hỏi cô ấy rằng: Em có người yêu chưa… Chưa à… E hèm, anh vẫn còn độc thân :D.

Tôi nghe nói DC còn bán cả ốp điện thoại và áo in hình Raven… Ngon.

Và tôi đang cực kì mong chờ mùa 3 của Titans.

Quay lại vấn đề chính: hoạt hình!

Những bộ phim để lại cho tôi rất nhiều cảm xúc gần đây:

Zootopia: Một bộ phim thật sự rất hay, hài có, thông điệp ngọn ngào, dễ hiểu, và quan trọng nhất là cặp đôi thỏ và cáo cực kì đáng yêu:

Cô thỏ Judy có thể là một hình mẫu lý tưởng cho nữ quyền: một người mạnh mẽ, sống vì đam mê, ngọt ngào và đáng yêu hết sức…

Toys Story 4: Một bộ phim đã lấy đi nước mắt của biết bao nhiêu người (trừ tôi huhu), nó còn ý nghĩa hơn rất nhiều với những người đã từng có tuổi thơ với những phần phim trước.

Spider Man into the Spider Verse: Một bộ phim hay đến mức tôi chẳng biết nói gì hơn ngoài: Nếu chưa xem phim này thì thực sự là một thiệt thòi cực kì lớn.

Ba hoa vậy đủ rồi bây giờ thì hãy chọn ra kẻ phản diện đáng nhớ nhất trong những bộ phim hoạt hình tôi từng xem.

Nhiều phết đấy, vậy thì chọn ra những kẻ phản diện đen tối có phần hơi quá so với một bộ phim hoạt hình thì sao?

Cái tên đầu tiên nảy ra trong đầu tôi là Hội chứng trong phim gia đinh siêu nhân, nhưng mà không, không.

Sau khi suy nghĩ rất nhiều thì kẻ phản diện tôi cho là đen tối nhất phải là hoàng tử Hans trong phim nữ hoàng băng giá.

Tại sao lại là Hans mà không phải Hội chứng à, vấn đề là vì bối cảnh của phim: Gia đình siêu nhân là một phim siêu anh hùng vậy nên không quá khó để người ta quên đi sự bệnh hoạn của Hội chứng;còn với nữ hoàng băng giá, một bộ phim có bối cảnh mộng mơ, hoàng tử công chúa người tuyết và những thứ cực kì thực tế về tình cảm gia đình, tình chị em và khát vọng sống đúng bản chất của mình thì một thằng hoàng tử chẳng biết từ đâu ra muốn giết cả 2 chị em để cướp ngôi báu. Tôi nhấn mạnh vào tính thực tế của câu chuyện, những người ngoài mặt tưởng tốt nhưng ta đâu có biết sâu sau lớp mặt nạ kia họ đang toan tính điều gì.

Ngày bé ta hay sợ những thứ vô hình như ma, quỷ,… lớn lên ta lại sợ những thứ hữu hình: tiền bạc, công việc,… và cái tôi sợ nhất chính là cách con người đối xử với đồng loại và đối xử với chính nơi mà họ đang sống và đang tồn tại.

Có vẻ hơi nặng nề quá nhỉ, tôi là một người rất lạc quan thế nên tôi vẫn có một niềm tin, một niềm tin mãnh liệt là trong cuộc sống vẫn còn rất nhiều người tốt, chỉ có điều ta chưa nhận ra họ mà thôi.

Cứ sống hết mình, sống để một ngày mai có thể nhìn lại và tự hào: Tôi đã làm được những gì giúp ích cho xã hội và tôi không hối tiếc điều gì hết!

P/S: Còn về câu “Lớn rồi không được xem phim hoạt hình” ấy hả… Vớ vẩn đấy!

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện


2 cụng ly