Subnautica – game kinh dị trá hình

Khách mới

  

Là một người siêu hướng nội, tui luôn cảm thấy ngột ngạt trong giảng đường đại học, do một là quá nhiều người lạ (không có nhiều bạn bè hợp gu ở đấy lắm) và hai là do chốn ấy bon chen và xô bồ quá. Và do đó, tui hay có tật trốn mấy buổi họp nhóm dù online hay offline, bằng cách đi bơi, vì ở dưới hồ rồi thì không cầm điện thoại được nên khỏi phải nghe máy, hahaha. Nghe xấu tính thế chứ thật ra thì thường tui chỉ trốn khi đã hoàn thành hết phần việc của mình thôi, có điều mọi người biết đấy, hay có mấy cái “mình nghĩ phải thêm/bớt cái này”, khá là phiền, thế nên xách túi đi bơi thôi. Ở dưới nước phải nói là yên bình lắm luôn ấy. Tui thì không phải là loại bơi như cá rồi, chầm chậm thôi, chủ yếu là thư giãn, xả stress, cảm nhận làn nước mát và lắng nghe “âm thanh của nước” (cái này giống như khi bạn áp vỏ ốc vào tai và chú ý lắng nghe á, tui CỰC KỲ thích cái tiếng này).

Nói tóm lại, là tui rất thích nước, và không chỉ vì tui là cung Song Ngư hay vì bơi lội là cái hoạt động thể thao mà tui tập được nhất, việc ở dưới nước làm tui cảm thấy thanh tịnh, mọi suy nghĩ trong đầu trở nên thanh thoát và trơn tru như dòng nước, mọi lo âu và stress dường như tan biến theo bọt nước.

À, và tui không ngừng lại ở việc thích nước, tui thích cả mấy con thú dưới biển nữa. Hồi còn học sinh, chắc cá và cá và cá là cái bài vẽ tự do mà năm nào tui cũng nộp. Tui nghĩ là cả bài trang trí cái bình hay cái nồi gì đấy tui cũng vẽ cá ở trỏng. Gyarados, con rồng cá chép của Pokemon, cũng là con pokemon mà tui khá là thích ở gen I. Và Feeding Frenzy, Insaniquarium, rồi lớn hơn thì có Minecraft, gần đây là Abzu. Tuy nhiên, mấy game trên nó chỉ cho bạn biển ảo, cá ảo trong game thôi, kể cả mấy con pokemon thì nó cũng chả bao giờ thấy bơi lặn, trừ trong anime. Mãi cho đến khi tui gặp Subnautica, tui mới thực sự cảm nhận được nó sẽ như thế nào khi mà bốn bề là nước đến vô tận, mà không cần phải làm James Cameron để lặn xuống Challenger Deep.

Subnautica không chỉ là một cái game thư giãn để mà bạn có thể “thưởng thức nỗi cô đơn” ở trỏng, mà trước hết, nó là một game KINH DỊ. Tui nhớ có một lần khi cả nhà tui đi du lịch ở Phú Quốc và được một cái tàu chở ra biển sâu để xem san hô, ba tui, dù là một người tháo vát đa năng chẳng sợ ma quỷ gì, đã phải thừa nhận là khi hụp mặt xuống mặt nước mà chả thấy gì nó khá là ghê! Lúc đấy, tui thì chả thấy gì, có lẽ là do có khá nhiều người ở xung quanh và đất liền trong tầm mắt. Tuy nhiên, tui cuối cùng cũng hiểu được cái nỗi sợ đó của ba khi chơi Subnautica. Một chút nghiên cứu sau khi chơi, và tui biết được rằng đó là một nỗi sợ bản năng, nguyên thủy của loài người, nỗi sợ biển sâu và nỗi sợ thứ mà ta không biết, không thấy, không nghe, nhưng ta lại có cảm giác là tồn tại, khá giống nỗi sợ âm hồn và ma quỷ.

Ở đầu game, các bạn sẽ bắt đầu ở Bãi Cạn (Safe Shallow) và mọi thứ có vẻ rất tươi sáng, nhiều cá nhỏ, và không có vẻ gì là nguy hiểm (trừ phi bạn bắt đầu bơi vào mấy cái hang tối và bị mấy con Crashfish nổ vào mặt, cái này thì hài hước và phiền phức thôi, vì chúng phát ra cái tiếng khá là buồn cười). Dĩ nhiên, nếu bạn đứng trên nóc cái thuyền cứu hộ và nhìn ra bốn mặt toàn là biển và cái tàu mẹ thì cháy quá xá to, thì cảm giác cũng hơi hơi ngộp đấy, đặc biệt là khi bạn vốn đã sợ biển hoặc chơi game theo kiểu không spoil hoàn toàn.

Nỗi sợ đầu tiên của bạn khá cơ bản cho một game sinh tồn, là thức ăn và nước uống. Thức ăn là thứ dễ hơn, cho dù bạn chả biết con gì ăn được hay không nhưng cứ bắt được cái gì bắt cái đã rồi tính sau. Nước uống thì bạn phải bắt một loại cá đặc biệt thì mới tạo nước được, cái này sẽ khó nếu bạn không đọc mấy bài mà chị Google (tên “thân thiết” cho giọng nói của cái PDA – “người bạn” biết nói duy nhất của bạn trong game) viết và tim hiểu một tí về mấy cái công thức bạn thu được khi bắt hoặc quét (scan) mấy con thú.

Khi bạn đã làm quen với cái máy in 3d tương lai Fabricator rồi, bạn sẽ muốn chế tạo nhiều thứ hơn nữa và phải bơi ra xa hơn khỏi mái nhà Số 5 an toàn ban đầu. Đầu tiên là Rừng Rong (Kelp Zone), nhìn xa thì nó có vẻ khá là ma mị, vì những cây rong làm đục màu nước và có một vài con Stalker trông khá là dữ hay lượn lờ ở đây. Khi mới chơi, khu này làm tui không an tâm lắm nên bơi khá là gần mặt nước chứ không lò mò ở cái hệ thống hang dưới đáy. Và chính thói quen này đã làm tui mất rất lâu mới tới được Aurora và tạo được chiếc tàu ngầm siêu ngầu, siêu đáng yêu Seamoth. Nếu Rừng Rong đã làm bạn khó ở thì bơi xa một chút, sẽ tới Cánh Đồng Cỏ Máu (Blood Grassy Plateau). Ở đây, độ sâu trung bình là 100m và nếu chỉ bơi ở mép nước, bạn sẽ chả thấy gì ở dưới cả, trừ một vài con Reefback khổng lồ với tiếng kêu buồn thê thảm lâu lâu bơi ở tầng nước nông.

Tuy nhiên, nhà dev của Subnautica rất thông minh, đoán biết được sẽ có nhiều người vì sợ sự bao la đầy bí ẩn của đại dương mà không dám bước xa, nên lâu lâu họ cho vài cái radio gửi tín hiệu SOS phát lên làm mốc để bạn tò mò mà bơi đến. Chị google sẽ để sẵn mốc nên bạn có thể bơi trên mặt nước và vẫn đến được. Chỗ nào sâu quá thì liều ăn nhiều mà bơi thẳng góc xuống thôi. Có điều là sau vài cái radio, bạn chắc mẫm cũng đoán được rằng mình là kẻ duy nhất sống sót sau vụ rơi tàu Aurora rồi. Cảm thấy một chút cô đơn và lạnh rồi đấy!

Tuy nhiên, mấy chỗ trên là do tui không coi sơ game trước nên hơi cẩn thận thôi. Có ba chỗ trong game mà tui cho là chắc chắn rùng rợn:

Tàu Aurora:

Bên trong tàu thì nó có phần hoang vắng thôi, chị Google sẽ báo là trong mấy con nhện bò lổn ngổn trên tàu có dấu hiệu của xác người, cho thấy rằng chúng đã chén sạch hết xác mọi người rồi. Hộp đen của Aurora cũng báo là chỉ xác nhận được một tín hiệu sinh tồn thôi, nên chắc chắn lúc này bạn là người cô đơn nhất thế giới đấy. Không khí trong tàu rất nặng nề, tiếng rung lắc, âm thanh nền rất trầm và có phần u tối, và tàu khá tối, bạn có thể phải dùng đèn pin nhiều. Tất cả đều nhấn mạnh lên rằng Aurora và phi hành đoàn đến đây là kết thúc. Tất cả còn lại là một mớ ve chai để chị Google tái chế thành titanium thôi.

Vùng nước xung quanh tàu kinh khủng hơn hẳn. Lượng phóng xạ tràn ra từ phòng động cơ khiến chỗ này đục còn hơn Kênh Nhiêu Lộc. Dù là ban ngày hay ban đêm thì đèn pin cũng vô dụng ở chỗ này. Đã vậy, tàu Aurora dường như lao vào một cái vách núi dưới biển, nên bơi ra xa tàu một tí thì cho dù bạn có bám sát đáy biển thì ngay tức khắc bạn sẽ chạm một cái vực sâu hoắm không thể thấy đáy. Đâu đó vọng lại là tiếng gào thiết điên cuồng của những con Reaper Leviathan khổng lồ, luôn chực chờ cắn xé chiếc Seamoth yêu dấu của bạn với bốn cái sừng của nó.

Khu vực này sẽ đỡ sợ hơn rất nhiều nếu bạn có được thiết bị sonar dò địa hình cho Seamoth. Tuy nhiên, thường bạn sẽ tới Aurora khá sớm để sửa cái động cơ hạt nhân của nó thì bạn mới lặn sâu tốt được mà khỏi phải mặc cái bộ đồ chống xạ. Trong chuyến phiêu lưu đầu tiên của mình, tui đã tới Aurora chỉ bằng một cái Seaglide, và phải nói cái chỗ nước này kinh không tả được. Vừa sợ bị Reaper cạp, vừa sợ tối. Một điều khủng khiếp nữa là bạn buộc phải đi vòng qua bên kia Aurora, tức là bên cái vực thẳm thì mới có lối vào tàu.

Vùng nước xung quanh Aurora

Khu rừng huyết ngải (Blood Kelp Zone):

Huyết ngải hay tên trong game là Bloodvine ấy, cái cây có màu trắng tinh mà có mấy cái quả đỏ như máu ấy. Khi mới vào khu này, chị Google sẽ báo là khu vực này hội tụ 7 trong số 9 tiêu chuẩn để khơi dậy nỗi sợ tiềm ẩn ở người.

Vùng này thường nằm ở sâu, tuy nước không đục, nhưng cũng phải đến gần mới thấy được. Thứ đầu tiên bạn thấy có lẽ là ngọn của mấy cây huyết ngải hoặc mấy hòn đảo lơ lửng bởi lũ Ancient Floater nhưng không thể ngoi lên mặt nước do bị rễ cây huyết ngải neo lại. Loài cây này có tính phát quang nhẹ nên trong vùng nước tối nhìn từ xa sẽ khá là bắt mắt. Thứ đón tiếp bạn ngay tức khắc là tiếng nhạc nền, mở đầu bằng một cái âm thanh lớn rồi từ từ chùng xuống, mở ra tiếng nhạc ma quái luôn được phát ra khắp cái khu rừng này.

Cây huyết ngải (Blood Kelp)

Các loài động vật ở đây cũng phục vụ cho cái mục đích hù ma dọa quỷ này. Chúng ta có mấy con nhện chân dài, nỗi sợ nhện khá phổ biến, và là lý do vì sao Deepnest trong Hollow Knight khá thành công trong việc khắc họa một nỗi sợ tiềm tàng hơn là jumpscare thông thường. Sau đó là một con cua bạch tuộc nhện lai tạp có khả năng tỏa ra sóng EMP khiến tàu ngầm và mấy thiết bị điện khác của bạn tê liệt. Tưởng tượng nếu bạn phải ở nhà một mình lúc nửa đêm, và bỗng nhiên cúp điện, sau đó lại có mấy tiếng gào thét ở ngoài nữa. Khá là kinh dị phải không nào? Chưa hết, những con Warper có thể sẽ lôi bạn ra khỏi chiếc tàu ngầm mà bạn đã luôn nương tựa vào trong suốt chuyến hành trình qua những nơi tăm tối nhất của đại dương này.

Vẫn chưa hết, đôi khi sẽ có một con Ghost Leviathan lượn lờ quanh chỗ này. Trong vùng nước tối này, nó thực sự giống một con ma, khi bạn đang nhìn chằm chằm vào bóng tối ở vùng nước xa xăm thì có thứ gì nhợt nhạt và trong suốt cứ từ từ hiện lên từng chút từng chút một, để rồi khi nó cất liên tiếng kêu như một cái còi rít ở phía xa và vặn xoắn cơ thể hình rắn của mình, bạn ngay tức khắc hoảng hồn khi biết nó to gấp mấy lần chiếc tàu ngầm của mình. Một điều rất hay mà tui đã nghiên cứu được về con Ghost Leviathan này, đó là khi trưởng thành nó ăn sinh vật phù du, nghĩa là nó sẽ không dí theo tàu ngầm của bạn để cạp trừ phi bạn ở quá gần, vì nó khá là hướng nội và không thích ai ở gần cả.

Vùng chết (Crater Edge – The Void):

Đây là cái mà mấy game như the Witcher 3 hay Breath of the Wild gọi là biên của bản đồ. Tuy nhiên, trong Subnautica, nhà dev không muốn làm một cái tường tàng hình trông quá vô duyên và không thực tế cho lắm. Thế nên, để đảm bảo người chơi sẽ hiếm khi đi kiếm cái tường tàng hình bao quanh bản đồ này, họ đã tạo nên Vùng Chết, là khu vực thật sự bao quanh Crater – vùng đất mà game diễn ra, có nhiều cá và cây, đây thực chất là miệng của một ngọn núi lửa siêu khổng lồ đã tắt. Ở Vùng Chết, chỉ có hai dạng sống là phiêu sinh vật và Ghost Leviathan trưởng thành.


Trái ngược với tất cả những khu vực trên, Vùng chết tạo cảm giác đáng sợ bằng cách không có nhạc nền. Ngay khi bạn bước chân vào khu này, chị Google sẽ cho bạn một cảnh báo nhỏ. Nếu bạn phớt lờ chỉ, bạn sẽ sớm nhận ra thứ “âm thanh của nước” rõ ràng hơn bao giờ hết, vì nhạc nền đã tắt và âm thanh nền được đẩy cao hết mức. Âm thanh này là thứ khiến khá nhiều người sợ hãi trước biển sâu, không tin bạn cứ thử lên một chuyến tàu du lịch đảo ở Nha Trang hay Phu Quốc, chờ cho đến phần bơi tự do ở ngoài xa, rồi chọn chỗ nào vắng vắng ấy, hụp mặt xuống nước, đừng thở nước ra, tập trung lắng nghe và mở mắt nhìn cái bóng tối không thấy đáy ấy.

Bóng tối ở Vùng chết cũng rất đặc biệt, không như thứ nước màu lục ở Rừng Rong hay màu nâu ở Tàu Aurora hay thứ màu đen hơi xanh nhợt nhạt ở Rừng Huyết Ngải, màu đen ở đây là màu đen thuần khiết, như thứ vật chất ở The Abyss trong Hollow Knight ấy. Lý do thì đơn giản thôi, đáy biển ở đây cách mặt nước những 8000m thì đâu có gì để phản chiếu màu lên bề mặt đâu.

Và nếu bạn là một tay cứng cỏi chưa biết sợ là gì, game vẫn còn một trở ngại nữa để ngăn bạn đi ngắm bức tường biên giới, đó là cứ ba mươi giây bạn ở Vùng chết, một con Ghost Leviathan trưởng thành sẽ xuất hiện và cố đuổi bạn đi bằng cách cạp bạn cho đến chết hoặc cho cái tàu ngầm của bạn nổ tung và chìm hết 8000m.

Một tình huống rất ư là 3 chấm

Cái chất kinh dị của Subnautica không phải là thứ mà bạn sẽ nhảy dựng lên vì jumpscare như Outlast hay Silent Hill, mà nó nằm ở cảm giác. Bạn sẽ hiếm khi thấy thót tim, đôi khi có hơi giật mình, nhưng có lẽ bạn sẽ cảm thấy rùng mình vì lạnh, vì cô đơn, vì một cái gì đó mà bạn cũng chả hiểu và chả biết và chả quan tâm khá nhiều lần trong game.

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện


3 cụng ly

  • Nguyễn Huy Hoàng - 05.02.2020

    mình cũng Song Ngư và hướng nội , và cũng có một niềm vui là chìm trong nước để trốn đời =))


  • Nhật Minh - 05.02.2020

    đồng dâm thì chơi Subnautica thôi bạn, lol


  • Anh Quân - 06.02.2020

    Chà, có ông youtuber người Việt khá rắn trong game này. Kênh youtube là ythientv. Ổng chặt Reaper như chặt chuối luôn, nhìn ổng chơi chả có vẻ gì sợ cả