Vài ngày Tết ảm đạm của thằng Henroo

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Sau khi tôi đọc được bài của bác Zubazu, cách mà bác nói về âm nhạc thì tôi lại tiếp tục xin được chia sẻ vài điều của tôi… Và vì TRẠM 76 ĐANG THẬT SỰ RẤT CẦN ĐƯỢC PUSH MÀ ÔNG ĐĂNG LẠI BẬN SAY BIA MÀ KÍ NHẦM GIẤY BÁN CẢ TRẠM MẤT RỒI cho nên bạn có thể gọi đây là CROSSOVER.

Tất cả đều gầm rú về những phi vụ Crossover đình đám nhất mọi thời đại cho đến khi họ gặp… CROSSOVER Hiệp Sĩ Bão Táp Và Trạm 76 – tài trợ bởi ai đó không biết, người chủ trì bận say bia và thằng viết bài vẫn phải cố ăn cho hết cái đống nem rán và bánh phồng tôm từ tận hôm Tết, cái đống dầu mỡ chiên này sắp cho nó liêu phiêu còn nhanh hơn cả dịch và khẩu trang…

Và dĩ nhiên thì bố trẻ Henro vẫn đang còn cả một tá game và một tá shitpost chưa hoàn thành =)), mấy ngày Tết bận rúc đít trong chăn ấm, 2 lần ăn cảm cúm, vài lần không thể đăng nhập vì WordPress gặp trục trặc… Nói thật là nó không có gì nhiều nhặn lắm. Bạn biết đấy, ngày bé thì Tết đến là lúc mà mấy thằng như tôi nhoàng người dậy vì nghe thấy tiếng có khách đến nhà hay đi đến nhà ai đó, đi đâu đó như về quê hay lên tỉnh… Lí do muôn thuở là gì? Là XÈNG! Đúng vậy. Tôi từng nhớ đợt căng nhất mà tôi gặt hái được có lẽ là khoảng 1 triệu đến 2 triệu… Và đợt thấp nhất là có vài trăm. Bây giờ thì cái trải nghiệm nó không giống với ngày xưa cho lắm nữa, bây giờ mà bảo tôi dậy sớm buổi sáng thì cái bạn cần trước tiên đó là một cái đồng hồ báo thức, thứ hai đó là cái điện thoại của tôi đặt một cái báo thức mạnh hơn đó là bài Animal Have i Become của Three Days Grace… Tôi cũng không hiểu tại sao tôi lại đặt bài này làm báo thức của mình nữa. Nó là thế này: Đó là cái giai đoạn 2k11 2k12 khi đó tôi đang giả lập PS2 để chơi WWE Smackdown Vs Raw của năm 2009 và trong cả list nhạc của trò chơi thì Three Days Grace là cái tên nổi bật nhất… Và ngay lập tức bắt vào tai tôi. Và đó là khi…

So what if you can see the darkest side of me?
No one would ever change this animal I have become
And help me believe it’s not the real me
Somebody help me tame this animal… THIS ANIMAL… THIS ANIMAL…

Bạn cứ thử tưởng tượng cái cảm giác khi nguyên cái đoạn này và max volume, áp thẳng vào tai bạn và thần kinh tôi khi đó đang mơ một giấc mơ đẹp về việc KONAMI trở lại làm người tốt bỗng dưng biến cmn mất và cái còn lại đó là Adam Gontier đang cố đóng đinh vào đầu tôi và bắt tôi dậy…

Thức dậy… Lưng đau ê ẩm, xách mông dậy… đánh răng rửa mặt… Bước ra ngoài, làn gió lào nhẹ nhàng thổi một cái khiến cho toàn thân tôi chết lặng trong vài giây rồi đi vào nhà… Một hai lần như thế nữa và thế là ăn cảm cúm… Lại xách mông vào máy tính. Lướt Web shitpost… Trong khi bạn Mòe đang khoe cái vận mệnh Rich Cat của mình thì ngồi ngậm ngùi nhìn lại cái wallet Steam có thể nói là bốc ra ruồi bay giống như ví của Mr.Bean vậy. Ngoài ra tôi cũng đang cày Resident Evil Ambassador với mong muốn đổi mệnh sau khi lên được cấp Plat – Điều đó tương đương với… có lẽ là khoảng vài trăm từ 500 cho đến khoảng 700 800 cái Tweet có hashtag #REBHFun trên twitter và nói thật là cày nhiều quá giờ tôi không biết đầu óc tôi có tỉnh táo nữa không hay mất cmn trí rồi…
Tiếp tục làm vài trận Paladins… Tự nhiên cảm thấy hạnh phúc bởi vì bây giờ tôi có thể ngồi chơi một cách yên bình và chẳng phải nghe thêm lời nào về “DeadGame” hay “O Va crap”… Vì đơn giản là nó đã “Dead” theo nghĩa nào đó cho nên trôi tuột khỏi tầm Radar của một vài kẻ cũng khá lâu rồi nhỉ… Có thể High Rezz và Evil Mojo cũng như các studio con khác của nó làm game thường gặp cả tá rắc rối cũng như không thể nổi trội lên được nhưng cái mà luôn khiến tôi suy nghĩ đó là… “Sao chúng nó làm cộng đồng tốt thế nhỉ?”. Không thật sự đấy, về khoản làm cộng đồng thì tôi tin khối tên còn phải học của đám Phê Rezz đấy, hãy nhìn cộng đồng của Smite và Paladins…

Cả hai cái game đều tuột trôi xa khỏi kí ức của một số người cũng khá lâu rồi nhưng ngạc nhiên là cả 2 game vẫn duy trì được tần suất ổn đinh của chúng… Chưa kể vẫn update và tiếp tục bổ sung contents… Tiếp tục chơi Paladins rất vui vẻ và bạn biết gì nào? Tôi gặp lại thánh Sulfate và MJE và được họ mời vào team và đi Bully cũng phải kha khá vài đối tượng. Lão MJE pick Andro và Clear cả lũ có thể nói là khá nhanh đến mức chẳng còn mấy mạng cho tôi ăn =))) Và chẳng liên quan cho lắm khi tôi bật bài Face Down của Red Jumpsuit Apparatus… Nó kiểu như được trải nghiệm cảm giác của một tên Bully và giờ đây bài hát này giống như dùng để trêu ngươi vậy. Cứ mỗi khi Andro của MJE bắn gục các tướng nữ bên team địch từ Lian, Kinessa, Skye… Một sấp cứ liên tục bị Slay bởi một Tên Chad có nickname là THE GODSLAYER và bùm… Đoạn điệp khúc…

Do you feel like a man when you push her around?

Do you feel better now as she falls to the ground?
Well, I’ll tell you, my friend, one day this world’s gonna end
As your lies crumble down, a new life she has found

Face down in the dirt
She said, “This doesn’t hurt”…

Đừng quá nghiêm túc nhé, tôi thề là tôi chỉ bật bài này vì cái không khí lúc đó nó khá là như Joke thôi… Nội dung của ca khúc nói về những tên bạn trai tồi tệ, bạo lực và dối trá chứ không có ý mỉa mai mỗi khi những tướng nữ bị bắn gục xuống, xác cắm thẳng mặt vào nền đất và mông chổng lên đâu =))) Nó chỉ là thói quen của tôi mỗi khi cảm thấy có thể joke được thôi =)))

Sau đó lên Twitter tiếp tục cày cái RE Ambassador và đó là khi tôi gặp Dear – Hearts. Đừng đùa vì bà này khá đỉnh, cũng là Fan RE và chuyên làm Joke và SFM liên quan đến Jill và Wesker bằng việc trích Model của họ từ Re 5 ra và dùng Tool (KHÔNG PHẢI SFM KIỂU ĐÓ ĐÂU, BỎ CÁI SUY NGHĨ ĐÓ RA KHỎI ĐẦU ĐI) và tôi thường hỏi ý kiến bà ấy về nhạc bởi list nhạc của bà ấy luôn có những bài hay tuyệt theo một nghĩa nào đó… Bà ấy chia sẻ cho tôi bài này: Jesus Christ của Band Brand New

Lời lẽ khá cuốn và tôi vẫn đang cố tìm thử một cách để interpret xem band đang cố nói điều gì – tôi biết, nó khá là Emo và hơi có chút Depressed và Alone… Tiếp tục bắn nốt vài trận trong cái tâm trạng có thể nói là kì quặc lúc này… Đi ăn trưa và nói tạm biệt các đồng chí, rồi lại lên giường cuốn chăn. Shitpost trên Twitter bằng điện thoại về Corona virus và Thuyết âm mưu ô dù, nhận ra cái trào lưu Impregnate my sister vẫn chưa chết và cố joke về nó.

Leon: Cough Cough
Chris: GOD DAMN IT M***** F***** LEON ! THIS IS ALL YOUR FAULT WHEN TRYING TO DATE THAT RED DRESS CHONG AT A RESTAURANT THAT SERVED BAT SOUP… YOU SHOULD HAVE LISTENED TO ME AND BANG MY SISTER !!!
Tiếp tục lướt, lướt và lướt và cho đến khi…

NEW: KONAMI HAS 2 SILENT HILL GAMES IN DEVELOPMENT

Và tôi kiểu như: SON OF A ******* PACHINKO MACHINES AGAIN? Không muốn quá high hopes hay gì đâu bởi vì bạn biết đấy =))) Không ai tự nhiên tốt đẹp lên sau cả một quãng thời gian làm một tên Antagonist cả… Nếu như CÓ thì đó không phải là do họ tốt đâu mà là do PHÁT TRIỂN NHÂN VẬT TỆ THÔI – BAD CHARACTER DEVELOPMENT! Và đó là khi bài Love Psalm (phiên bản phối lại) được chơi lên. Bạn biết đấy, chỉ qua cái lời mà Mary Elizabeth McGlynn hát thì bạn có thể thề là nó giống như tự Shadow và Cover cả câu truyện và mối quan hệ giữa Kuntnomey và Silent Hill vậy

if you could rewrite our life any way that you please
would you tear out the pages of our memories?
would you take back the pain and all the hurt we create?
or could you be satisfied with the love that you’ve made with me?


Thật sự đấy, xé vài trang từ kí ức thì đó là điều mà Kuntnomey đã làm khi tung ra “THE HD COLLECTION” của Silent Hill 2 và 3 – xé cái gì không xé lại đi xé đúng 2 trang hay nhất và biến nó thành thảm họa… Bạn biết kết quả của chuyện này là gì rồi đấy còn lấy lại những nỗi đau? Nope… Kuntnomey đã không hề làm thế… Và chúng cũng không thỏa mãn với di sản của Silent Hill nói chung khi nhận ra mình vẫn có thể vắt sữa được thương hiệu. Và nếu như 2 cái tựa game kia được cho ra lò… Cho dù nó không phải là Game Pachinko mà là game tử tế được phát triển đầy đủ đi chăng nữa thì tôi không tin là Kuntnomey lại không phá một cái gì đó… Không biết đây có phải là một lí do mà ngài Masahiro Ito nổi hứng joke về bánh mì và đồ ăn không nhỉ?


Tiếp tục lên web, viết bài tiếp… Chết, đoạn này thì không nên spoil rồi… Nghe nhạc tiếp đi nhé các bạn…

Tôi từng nói là tôi khá ghét cái cách bài này trở nên có lí mỗi khi chúng ta già đi nhỉ? Cứ càng ngày càng lớn lên và những niềm vui của con trẻ càng ngày càng trôi tuột dần dần. Tôi biết là sau cho cùng thì chúng ta buộc phải lớn lên và sẽ làm những điều mà bọn mình chẳng thích vào một giai đoạn nào đó nhưng… Giá như cái niềm vui vẫn ở lại trong cái tâm trí lớn đùng thì tốt biết mấy nhỉ? Cứ yên tâm là chúng ta sẽ không lên cơn bệnh giống như Diana của Rule Of Rose hay chưa thật sự chín chắn theo cách của Heather đâu nhưng… Chúng ta vẫn sẽ ước niềm vui ở lại vì đâu có nhiều lúc mình thỏa mãn với những gì mình đang có nhỉ?

Lên cơn Emo và lại bật bài này để giải tỏa…

Nói gì thì nói chứ tôi vẫn tin Ben Moody nên trở lại Evanescene và khi đó thì huyền thoại mới thật sự được tái sinh. Nếu Amy Lee khiến tất cả phải bật khóc vì giọng ca mềm mại và ấm áp khi hát My Immortal thì tôi đã thật sự Breakdown với tất cả cảm xúc mà Ben dồn vào trong bài hát…


Bật giả lập PS2 lên và tiếp tục chơi vài game mà tôi đang có, chợt nhận ra mình vẫn đang cày side quest cho Shadow Hearts – tôi phải cố để cứu Alice… Và phải công nhận. Shadow Hearts có lẽ là lần đầu tiên mà Yoshitaka Hirota được lên làm âm nhạc chính và cái cách mà lão soạn bài Icaro cũng như từng tiếng đàn Theme của Alice. Tôi tự hỏi có phải một điều kì lạ khi kiểu người nghệ sĩ nhất lại luôn lòi ra từ những góc nào đó mà chẳng ai ngờ đến…

Nếu như bạn hỏi tôi, Koudelka và Shadow Hearts 1 gần như theo cách nào đó là Silent Hill nhưng là của làng JRPG chứ không phải của Survival Horror… Thậm chí số phận của nó cũng gần như… À mà thôi… Buồn lắm… Đừng… STOP!!!… Bụi bay vào mắt tôi rồi… Giá như bạn hiểu được ý nghĩa của Alice với cả game nói chung như thế nào…

Khóc tiếp đi Henroo bạn tao .. Cứ khóc tiếp đi… Tao hiểu mà. Và chúng nó cứ nói rằng video game không phải nghệ thuật và không thể diễn tả cảm xúc phức tạp bên trong nội tâm con người…

Giá trị diễn đạt của game có thể nói vẫn khá là mô típ thôi, nhưng cái cách mà nó truyền tải thì chắc chắn vẫn là một cú hit mạnh vào tim của người chơi… Chỉ giá như Sacnoth không lận đận đến vậy…

Anyway… Có ai nhớ Bionicles không nhỉ? Tôi vẫn còn khá ngạc nhiên khi đến nhà một đứa cháu chơi và bằng cách nào đó nó vẫn có được một con Bionicle… Nói chứ các bạn tưởng đùa nhưng Robot Bionicles từng khá thịnh hành ở Việt Nam trong giai đoạn của tôi vào những năm 2k9 đến 2k13 hay 2k14… Ban đầu tôi tự hỏi chúng nó biến mất khi nào mà nhanh thế? Cho đến khi nhìn thấy một mẫu và tôi thốt lên: Quào, năm 2020 và vẫn có một con Bionicles đập vào mắt tôi… Ok, Lì xì cho bé này… Và đó cũng là lúc mấy bài lại tiếp tục ùa về não tôi.

Và đây nữa

Không biết sao nhưng nếu bạn từng sở hữu một con Bionicles thì bạn cũng thật sự rất tuyệt đấy bạn của tôi ạ… Tôi cũng muốn thử tìm một mẫu Bionicles nếu có điều kiện. Hồi tôi còn bé thì tôi có một con màu xanh cầm giáo và nói thật là sau bao năm thất lạc thì giờ nó ở đâu tôi cũng không biết nữa. Bạn không biết hồi đó từ những mô hình Lego mà có được một con Bionicles thì cái cảm giác khá là cool thế nào đâu…

Và đến tầm tối thì tôi giờ lại có thói quen là bớt game đi và bắt đầu chát chít linh tinh nhiều hơn. Tôi không hiểu nổi chính mình nữa, có lẽ là do tầm đó thì tự nhiên list friend và box chat bắt đầu hoạt động sôi nổi hơn, thỉnh thoảng dành 1-2 tiếng trong box chat của Lord cũng khá là vui, đó là khi bật youtube lên thử và phải công nhận là dạo này thuật toán của Youtube có vẻ khá hiểu ý tôi vì gần đây nó gợi ý cho tôi vài bài khá được…

Và lên giường đi ngủ, mệt nhoài người ra rồi, chơi chán chê rồi mắt cứ nhắm tịt lại thì nghe bài gì cho ấm áp nào?

Đùa thôi nhé nhưng tôi từng nghĩ bài này như là ẩn dụ cho cách Ben rời Evanescene vậy =))) Một lần nữa, joke thôi nhé.

Tết của tôi ảm đạm thế thôi, sự thật là có lẽ do tôi lớn quá rồi nên cái cách mà tôi cảm nhận về Tết nó không quá mặn nồng nữa… No More Lì Xì, ăn uống càng ngày càng nhiều dầu mỡ hơn, cái thân bắt đầu lười và trơ ì hơn, game thì may là tôi vẫn cảm thấy mình điều độ được một chút chứ chưa đến nỗi quá chán nản, dù tôi cho là mình chơi vẫn khá là nhiều mà còn quá cả ngày thường…

HenryMason AKA TranVietBach
As your service.

Cùng tác giả

Princess Crown – Cuộc phiêu lưu của công chúa Gradriel

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Alone In The Dark Remake: Vị cha già trở lại

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lake Haven – Chrysalis: Bí ẩn ở thị trấn Lake Haven

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Gungage – sự thử nghiệm thú vị của Konami

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lunacid – Giấc mộng trăng rằm

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Cùng tác giả

Princess Crown – Cuộc phiêu lưu của công chúa Gradriel

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Alone In The Dark Remake: Vị cha già trở lại

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lake Haven – Chrysalis: Bí ẩn ở thị trấn Lake Haven

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Gungage – sự thử nghiệm thú vị của Konami

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lunacid – Giấc mộng trăng rằm

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ
Henry Mason

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ
Silence is always beautiful, and a silent person is always more beautiful than one who talks

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện


1 cụng ly

  • Zubazu - 01.02.2020

    SLEEP WELL, MY ANGEL… My mind think it’s “hot” but i say “Cool” !